--DONATE cho Lạc Hồn Cốc có kinh phí duy trì và ra thêm nhiều truyện hay nữa nhé:
-- STK: 3540102785008
Chủ tài khoản: Nguyễn Thế Vinh. Chi nhánh ngân hàng Quân đội MB, TP Việt Trì - tỉnh Phú Thọ
Hoăc ví MOMO : 0869644169; Paypal: vinh.vnp@gmail.com
👉 Group Facebook của Lạc Hồn Cốc
👉 Diễn đàn Lạc Hồn Cốc
-- STK: 3540102785008
Chủ tài khoản: Nguyễn Thế Vinh. Chi nhánh ngân hàng Quân đội MB, TP Việt Trì - tỉnh Phú Thọ
Hoăc ví MOMO : 0869644169; Paypal: vinh.vnp@gmail.com
👉 Group Facebook của Lạc Hồn Cốc
👉 Diễn đàn Lạc Hồn Cốc
TINH VŨ CỬU THẦN
Tác giả: Ta Là Lão Ngũ
Tập 1 - Chương 011 – Thì ra
làm như thế cũng được
Tạ Tinh ba
người bị gọi dậy , thì ra đã tới Thiết Châu thành , không ngờ họ đã
ngủ được 1 ngày 1 đêm , chuyện đầu tiên khi ra ngoài là thám thính tình hình chiến
tranh của 2 nước
Không ngờ
tin tức lan rộng ra như vậy , chưa đến Thiết Châu Thành thì đã nghe được tin tức
đại chiến , vì ở đây đa số không phải là người của Triết Vân Quốc nên cũng
không có kiêng kỵ gì
Thì ra đại
chiến xảy ra cách đây một ngày, Triết Vân Quốc đã bị Lưu Kim Quốc đại chiến phục kích
, dẫn đến 10 vạn quân chỉ chạy thoát được có mấy nghìn quân , nếu không phải biết
trước được kế của địch thì chắc sẽ không có ai thoát khỏi được
Vương Hổ và
Đinh Cầu nhìn Tạ Tinh , ánh mắt tràng đầy kính phục và sùng bái . Sự thực không
khác gì Tạ Tinh nói , họ nếu không có chạy thoát ra được , thì không chắc gì
mình đã là một trong nghìn người binh sĩ sống sót
Tạ Tinh thở
dài , cái tên họ Dương chỉ biết nói suông , không bại trận mới là
lạ , trước khi rời khỏi hắn đã nhắc nhở trước nhưng mà cũng không có tác dụng
gì , nếu như lập tức rút quân thì chắc sẽ không có kết quả như thế
“Đi thôi”
thấy được Vương Hổ và Đinh Cầu đơ người ra , Tạ Tinh kéo 2 người họ xuống thuyền
, vốn theo ý của Tạ Tinh là ngồi thuyền mấy ngày nhưng mà tiền
không đủ
“Đây là Thiết
Châu Thành ?” Tạ Tinh không ngờ rằng trước mặt lại là một tòa thành lớn và đông
đúc người qua lại chứ không như tưởng tượng là một tòa thành cũ kỹ thời trung cổ
“Bây giờ
chúng ta chỉ có 3 lượng , chúng ta nên làm gì ?” Vương Hổ lo lắng nói
Tạ Tinh cười
nói : “Vương Hổ đại ca chắc chắn phải đến Tây Lương doanh , bây giờ chiến sự đã
kết thúc , mà huynh chắc chắn phải đi vì huynh đại diện cho Từ thành Vương gia
. Với lại trong tay huynh có thư cầu viện , nếu quay về chắc chắn sẽ có thưởng
, không chỉ là huynh , mà cả Vương gia cũng hưởng được không ít . Đinh Cầu cũng
có thể theo Vương Hổ đại ca đi phát tài , chỉ cần đến Trường Thành doanh , sẽ
có không ít phần thưởng”
“Hèn gì
Tinh ca huynh nhất định phải giữ lại thư , thì ra huynh đã suy nghĩ giùm cho
Vương Hổ đại ca rồi” Đinh Cầu cảm phục
“Tạ Tinh
huynh đệ , không lẽ ngươi không đi Tây Lương doanh ? Như lời ngươi đã nói , nhất định
sẽ được thăng quan phát tài , sao ngươi lại dễ dàng bỏ qua như vậy ?” Vương Hổ
kinh ngạc nhìn vào Tạ Tinh
Tạ Tinh lắc
đầu : “Đệ không muốn làm quân sĩ , chỉ muốn sống cuộc sống bình thường , Vương
Hổ đại ca , huynh cứ đi đi, sẽ có một ngày đệ đến tìm huynh . Nếu như tướng
quân hỏi thì nói là chúng ta đã chạy lạc”
Tạ Tinh
trong lòng nghĩ , dù gì thì giờ cũng không muốn về Tạ gia , một mình đi đâu
cũng được , đối với quân doanh , cậu không có hứng thú , chỉ thích cuộc sống
tự do
“Vương Hổ đại
ca , đệ cũng không muốn về quân đội , đệ muốn đi theo Tinh ca” Đinh Cầu nhìn
Vương Hổ nói , rồi quyết định
Vương Hổ thấy
hai người họ đã có ý ra đi cũng không khuyên bảo gì thêm, hắn là người của Từ gia , nhất
định phải về , nếu không thì hắn đã theo Tạ Tinh đi khám phá cuộc sống rồi.
Ba người hẹn
nhau mai mốt sẽ được gặp lại rồi chia tay ở Thiết Châu Thành
“Tinh ca ,
giờ chúng ta phải làm gì ?” sau khi Vương Hổ đi , Đinh Cầu muốn hỏi ý kiến của
Tạ Tinh
“Giờ chúng
ta kiếm một chút tiền rồi rời khỏi Thiết Châu Thành , nơi đây không phải là nơi
an toàn , rất dễ bị người ta điều tra ra , đợi khi có tiền thì chạy càng xa
càng tốt” Tạ Tinh nói
Mấy ngày
trước ở Trường Thành doanh nói chuyện bị nghe được , nếu như người nghe đã chết
thì không sao mà nếu không chết tìm hắn thì rất dễ dàng tìm đến đây , tuy giờ hắn
muốn đi liền mà do trên người không có tiền nên không có cách nào rời khỏi
Hai người
đi một vòng trong thành , nhưng trên người chỉ còn 2 lượng , cũng không có
cách nào mua được gì , Tạ Tinh lại không có cách để kiếm được tiền
“Tinh ca ,
huynh xem , rất nhiều người tập trung , chúng ta qua đó xem xem” Đinh Cầu tuổi
nhỏ hơn Tạ Tinh , đương nhiên thích những thứ náo nhiệt
Tạ Tinh giờ
thì cũng không có gì làm , chỉ suy nghĩ làm sao để kiếm được tiền , nhưng nghĩ
ra cách nào cũng cần có vốn và thời gian , giờ cậu thiếu nhất chính là 2 thứ đó
Tạ Tinh và
Đinh Cầu không dễ dàng gì chen qua đám đông , phát hiện đây là một cuộc thi làm
thơ đang cho đăng ký , nội dung là :
“Thiết Châu
Thành thành chủ cáo thị , Ở bờ sông Thiết Liễu tổ chức cuộc thi làm thơ , những người tinh thông thơ văn có thể tham gia , cuộc thi chọn ra 10 người thắng cuộc
, mỗi người đều có một phần thưởng thần bí , cuộc thi này do
Lý Hoa Sinh , Từ Cửu Hưng , Hàn Ôn chủ trì . Người tổ chức cuộc thi lần này
là Thiết Châu thành đệ nhất mĩ nhân Đường Tuyết Dao ...”
Tạ Tinh đọc
hết cáo thị nhưng không có phần thưởng cụ thể , nhưng tiền đăng ký là 3 lượng, còn phải dùng đề tài là tuyết làm một bài thơ . Lấy tuyết làm đề tài rất đơn
giản , nhưng mà giờ trên người chỉ còn 2 ngân tệ
Đối với cuộc
thi làm thơ dĩ nhiên là Tạ Tinh không thích nhưng lại quan tâm đến phần thưởng
. Nếu như vào được 10 người đầu bản không chừng sẽ có tiền . Nghĩ đến đây Tạ
Tinh chen vào chỗ đăng ký
Đinh Cầu cảm
thấy khó chịu khi ở giữa một đám tài từ ăn mặc sang trọng , nhưng Tạ Tinh lại không cảm
thấy gì nhìn qua thì mỗi người đều nộp 3 lượng , làm một bài thơ tuyết rất là
dở
“Haha ,
không ngờ những người nhà quê cũng tham gia cuộc thi thơ văn , tôi đoán là tiền
nộp đăng ký còn không đủ” một thư sinh mặc y phục màu lam , nhìn khinh thị 2 người
và nói
Tạ Tinh
nghe được , người này rất tinh mắt biết được chúng ta ngay cả 3 lượng cũng
không có
“Giang
huynh , cần gì phải cùng những người này tranh cải , tiểu đệ mới nghĩ ra một
bài thơ hay không biết đi đăng ký có được không , mời Giang huynh chỉ giáo” một
thư sinh ở gần đó nói
“Mời ...”
Nghe có người
làm thơ những người xung quanh yên lặng để lắng nghe
Và người
thư sinh bắt đầu làm thơ và cười nhẹ : “ Đại tuyết dương dương hạ , gạo củi
cũng hạ giá , lấy ghế đốt như củi , dọa ông ngủ trên giường”
Tạ Tinh
nghe xong đơ người ta , tâm nghĩ ta nghĩ người vô liêm sĩ nhất là ta giờ lại có
người vô liêm sĩ hơn ta
“Thơ hay ,
quả nhiên là thơ hay , lấy bài thơ này đi đăng ký thì hơi tiếc quá …” một người
qua đường nói lên
Mọi người đều
khen hay , rồi sau đó thư sinh đi qua chỗ đăng ký dùng giấy viết bài thơ lên
nhìn người đăng ký cho qua ải
Tạ Tinh thấy
người thư sinh cười to lên những người xung quanh qua chúc mừng , Tạ Tinh giờ
đã hoàn toàn bị hóa đá , vậy cũng được sao
0 Nhận xét